Căn phòng trọ nhỏ nằm lặng lẽ giữa dãy nhà trọ chật hẹp, ánh đèn vàng hắt qua khung cửa sổ tạo nên thứ ánh sáng mờ ảo. Đêm đã muộn, thành phố ngoài kia dường như chìm vào giấc ngủ. Em sinh viên năm cuối vừa tan lớp, bước chân vội vàng trên lối đi quen thuộc, lòng ngập tràn mong đợi khi nghĩ đến anh.
Khi cánh cửa phòng khép lại, không gian chật chội bỗng trở nên ấm áp lạ thường. Chiếc bàn gỗ nhỏ vương đầy sách vở, vài trang giáo trình mở sẵn, nhưng chẳng ai còn để ý. Anh đứng đó, lặng lẽ kéo em lại gần, hơi ấm từ cơ thể anh truyền sang làm tan đi mọi mỏi mệt sau ngày dài.
Căn phòng im ắng, chỉ còn tiếng nhịp thở và hơi thở gấp gáp hòa vào nhau. Bàn tay anh chạm nhẹ vào làn da em, từng cử chỉ chậm rãi như sợ phá vỡ sự tĩnh lặng của đêm. Đôi môi tìm đến nhau, dịu dàng nhưng cũng đầy khao khát.
Từng lớp áo mỏng rơi xuống sàn, làn da mềm mại lướt qua nhau dưới ánh đèn mờ. Em ngả mình lên chiếc giường nhỏ, hơi thở dồn dập khi cảm nhận được sự gần gũi. Từng chuyển động nhẹ nhàng nhưng mãnh liệt, như thể cả hai đều sợ khoảnh khắc này trôi qua quá nhanh.
Đêm ấy, trong căn phòng trọ nhỏ bé, họ trao nhau những gì ngọt ngào và chân thật nhất của tuổi trẻ. Một tình yêu giản dị nhưng sâu sắc, hòa quyện giữa những tháng ngày sinh viên sắp khép lại.