Căn phòng yên tĩnh, chỉ có tiếng tích tắc của chiếc đồng hồ treo tường vọng lại trong không gian. Ánh hoàng hôn nhạt dần ngoài cửa sổ, nhuộm cả căng phòng bằng một màu cam ấm áp. Hương nến thơm dịu nhẹ lan tỏa, khiến Yến cảm thấy thư thái sau một ngày dài.
Cô nằm dài trên giường, cuốn sách đọc dở đặt hờ hững trên ngực. Tâm trí dần trôi xa, lạc vào những cảm xúc sâu kín mà cô luôn giữ cho riêng mình. Không cần vội vã hay lo lắng điều gì, đây là khoảnh khắc cô dành trọn cho bản thân.
Bàng tay thon dài của Yến chậm rãi lướt qua làn da, cảm nhận sự mềm mại và hơi ấm từ cơ thể mình. Từng chuyển động nhẹ nhàng, như thể cô đang khám phá một điều gì đó mới mẻ dù đã rất quen thuộc. Mỗi lần chạm vào, từng làn sóng cảm xúc dâng lên, khiến cơ thể cô khẽ rung lên trong yên lặng.
Ánh đèn ngủ hắt ra một vầng sáng mờ ảo, soi rõ từng đường cong mềm mại của cô. Yến nhắm mắt, thả lõng hoàn toàn, để mặc cho những cảm xúc dẫn lối. Những hơi thở khẽ khàng vang lên, hòa vào không khí tĩnh mịch của căn phòng. Từng cử chỉ, từng cái vuốt ve nhẹ nhàng càng khiến cô cảm nhận rõ ràng hơn sự tồn tại của bản thân, như một sự kết nối sâu sắc giữa cơ thể và tâm hồn.
Khi mọi cảm xúc đạt đến đỉnh điểm, Yến thả lổng người, để những dư âm ngọt ngào lan tỏa khắp cơ thể. Đôi môi cô khẽ cong lên thành một nụ cười mơ hồ, trong lòng tràn ngập sự hài lòng và bình yên. Không cần ai khác, chính bảng thân cô đã mang đến cho mình niềm vui và sự thỏa mãn.
Ngoài cửa sổ, màn đêm dần buông xuống, ôm trọn căn phòng vào lòng. Yến kéo chăn mỏng lên người, cuộn mình trong sự ấm áp còn vương lại. Cô biết rằng, dù cuộc sống ngoài kia có xô bồ thế nào, thì vẫng luôn có những phút giây cô tự yêu thương và trân trọng chính mình.