Cảm thấy nhẹ người như vừa trút được một gánh nặng, Tiến kéo Nhung sát vào người, khẽ nói:
– Em thật là tốt với anh. Ôi, anh thương em quá.
Nhung chợt hét lên một tiếng, đẩy Tiến ngả vật sang một bên và ngồi bật dậy. Nàng lắp bắp, gần như nói không nên lời:
– Anh… anh… Tiến, sao… sao lại làm vậy. Trời ơi, nãy giờ em tưởng là anh Hải…
Date: Tháng Hai 5, 2024