Ling quấn vải vào người, theo tôi ra tiền sảnh rồi ngồi trên ghế sofa. Tôi rót cho cô ấy một tách cà phê,
Anh đưa điếu thuốc lên miệng rồi ngồi đối diện với cô.
“Bạn thấy thế nào? Tôi thấy bạn khá biểu cảm. Bộ ảnh này chắc là tôi chụp từ khi tôi mới mở cửa hàng.
tốt nhất. “Tôi nhìn cô ấy qua làn khói.
“Không tệ, trong mắt anh lúc chụp ảnh cho em không có chút suy nghĩ xao lãng nào. Anh rất nghiêm túc, em có thể cảm nhận được là anh không hề như vậy.”
Đó là cái nhìn đầy dục vọng. Linh giấu mặt sau cốc cà phê, chỉ để lộ đôi mắt đẹp nhìn tôi nói.
“Thật ra tôi chịu rất nhiều áp lực, phải kiềm chế cảm xúc của mình trước mặt người đẹp bán khỏa thân, rất mệt mỏi.”
Tôi nói với cô ấy nửa đùa nửa thật.